5.12.07

Trong tận cùng nỗi nhớ













Xuân này con vẫn chưa về được.*
Mộ chí ai người sẽ sửa sang?
Ai quét dùm con từng lớp bụi?
Để con tìm lại nét thời gian!

Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều lắm!!
Thân già cặm cụi những ngày xưa
Từng gánh măng khoai thêm trĩu nặng!
Đường xa chẳng quản nắng cùng mưa!!

Cha đã vì con đời sấp ngửa
Nuôi con khôn lớn trở nên người
Nối bước cha vào cơn khói lửa
Con đành xếp lại mộng xa xôi!!

Khói có còn vương trên liếp tranh?
Vườn sau nhãn trổ lộc, thêm cành
Những ngày giáp tết còn đâu nữa?
Bánh tét me ngồi gói lá xanh!


Cha tỉa lá vàng mấy cội mai
Những chồi búp nhỏ dáng vươn dài
Đắn đo hoa nở giao thừa đến
Năm mới thêm nhiều phúc lộc may

Bộ lư đồng đó ai chùi rửa?
Phần việc mà con vẫn nhận làm
Bô lư thêm nặng tình thương nhớ
Mỗi lần hương khói tỏa miên man!!

Nhớ ngày tiễn biệt mong về lại
Đã mấy mùa xuân ở xứ người
Thầm hứa ngày về xuân sắp tới
Nhưng đành lỗi hẹn nữa mà thôi!

Đâu biết lần đi là vĩnh biệt!
Cha về với Mẹ đã hai năm
Con còn viễn xứ đời dong duổi
Nỗi nhớ tận cùng mãi cứ mang!!
*Thơ Nguyễn Bính

Không có nhận xét nào: