7.12.07

Bài Thơ Thanh Minh của Cụ Nguyễn Trãi











Nhất tòng luân lạc tha hương khứ
一 從 淪 洛 他 鄉 去
Từ khi lưu lạc quê người đến nay,

Khuất chỉ thanh minh kỷ độ qua
屈 扺 清 明 幾 度 過
Bấm đốt ngón tay tính ra tiết thanh minh đã mấy lần rồi.

Thiên lý phần doanh vi bái tảo
千 里 墳 塋 違 拜 掃
Xa nhà nghìn dặm không săn sóc phần mộ tổ tiên được,

Thập niên thân cựu tẫn tiêu ma
十 年 親 舊 盡 消 磨
Mười năm qua bà con thân thích đã tiêu tán hết.

Sạ tình thiên khí mô lăng vũ
乍 晴 天 氣 模 稜 雨
Tạnh cơn mưa mây, trời chợt sáng,

Quá bán xuân quang tư câu hoa
過 半 春 光 廝 句 花
Hoa đồ mi đã quá nửa chừng xuân.

Liên bả nhất bôi hoàn tự cuỡng
聊 把 一 杯 還 自 彊
Hãy cầm lấy chén rượu mà gượng uống,

Mạc giao nhật nhật khổ tư gia
莫 教 日 日 苦 思 家
Ðừng để ngày ngày phải khổ vì nỗi nhớ nhà.

Cụ Nguyễn Trãi 阮廌
Tiết Thanh Minh

Quê người từ buổi thân trôi dạt,
Thấm thoát thanh minh mấy đốt tay.
Ngàn dặm mộ phần đành thiếu lễ,
Mười năm người cũ chẳng còn ai.
Mưa mây tạnh dứt trời bừng sáng,
Xuân sắc lưng chừng hoa vội phai.
Chén rượu trên tay cầm gắng gượng,
Mà nguôi nỗi nhớ khổ ngày ngày.

Hạt Cát dịch thơ

Từ ngày lưu lạc rời quê cũ,
Bấm đốt thanh minh mấy lượt qua.
Ngàn dặm mộ phần đều khói lạnh,
Mười năm thân hữu thảy tiêu ma.
Trời quang mây tạnh khi bừng nắng,
Xuân vãn đồ mi đã trổ hoa.
Luống những ngập ngừng nâng chén rượu,
Cho vơi nỗi khổ nhớ quê nhà.

Trần Đắc Thọ dịch thơ

Tha hương đất khách từ lưu lạc,
Bấm đốt thanh minh đã mấy lần.
Muôn dặm mộ phần khôn viếng lễ,
Mười năm thân thích cứ vơi dần.
Mưa rào đổ tạnh, đang vào tiết,
Hoa đẹp đơm bông, quá nửa xuân.
Gượng chén tay nâng khoây khỏa chút,
Nỗi nhà nỗi khổ liệu xua tan.

Ngô Văn Phú dịch thơ

Ever since the disaster I have gone to a strange land.
I have counted on my fingers so many Thanh minh
festivals going by.
Along a thousand miles the duty of sweeping
the graves has been neglected.
For a decade my relatives and friends have
gradually become entirely lost.
Suddenly the weather clears. The rain is barely felt.
It is half way through the splendour of spring
when the đồ mi flower is offered.
I shall abandon myself to a cup of wine
and once more strengthen myself
So that I shall not every day be bitter when I think of my family.
-- O. W. Wolters.

Không có nhận xét nào: