6.12.07

Ông Tôi













Những ngày còn bé, Mẹ tôi kể:
Ông nội của tôi thầy KHÓA ĐỒ
Gia cảnh thanh bần ông vẫn giữ
Tấm lòng trong sạch của nhà nho

Thầy Đồ thất thế ôm nghiên bút,
Lần lữa học trò cứ bỏ đi
Nước chảy sông Thương trong lẫn đục*
Còn ông giấy rách giữ nguyên lề.

Cuộc sống lất lây kéo mỗi ngày
Ông theo bố mẹ tôi thuyền chài
Có hôm giông bão trên sông lạnh
Run rẩy áo tơi thân xác gầy !

Mẹ tôi cũng kể năm bốn lăm
Quân Nhật bỗng đâu bố ráp làng
Chúng bắt tập trung trai tráng cả
Lưỡi lê kiếm sắc , súng lăm lăm

Thì ra chuyện xảy trong đêm đó
Một toán Nhật kia đi rỏn tuần
Đi cuối một tên vừa mất tích
Trả thù chúng định giết trai dân

Mọi người hoảng sợ, biết làm sao?
Đùn đảy ông tôi đứng làm đầu
Tiếng Nhật ông tôi không biết nói
Chữ Nho vạch giữa cát phau phau

Bọn Nhật hiểu ra tha tất cả
Người ngừơi yên ổn trở về nhà
Ông tôi bỗng thấy lòng thong thả
Bình dị bơi thuyền ra rất xa.

Từ đó mỗi lần quân Nhật đến
Thì đều ‘"đối thoại " với ông tôi
Hai bên vạch chữ trên bờ cát
Ở cạnh con sông giưã đất trời.

Cuối năm Quân Nhật rút rời đi
Và Việt Minh đâu bỗng kéo về,
Chúng trói ông trên bờ cát xám
cổ đeo "Phát xít " chữ còn ghi !!

Rồi chúng bắn ông, xô xuống sông
Máu ông nhuộm đỏ cả đôi dòng
Thuyền cha tôi lén xuôi con nước
Vớt xác chôn ông cạnh cầu Vồng ! *

Sau năm ông mất, mẹ sinh tôi
Cha mẹ thương ông trối thác lời :
-" Tâm khảm suốt đời con phải nhớ
kẻ thù Cộng Sản giết ÔNG TÔI. !!"
Ghi chú :
* Sông Thương nước chảy đôi dòng
Bên trong bên đục cho lòng vấn vương
* Trai Cầu Vồng Yên Thế,
Gái Nội Duệ Cầu Lim
* Sông Thương, Cầu Vồng Yên Thế, Nội Duệ Cầu Lim là những điạ danh của Quê hương tôi, Tỉnh Bắc Giang .

TRẦN VIÊT YÊN

Không có nhận xét nào: