SUY NGHĨ VỀ SỰ KHỦNG BỐ “LẠNH”
CỦA ĐẢNG CSVN TRÊN DÂN TỘC VIỆT NAM
Dân chúng Hoa Kỳ, cách riêng dân chúng New York, đang bồi hồi tưởng niệm biến cố đau thương đã xảy ra vừa tròn hai năm.
Đúng 8 giờ 46 ngày 11 tháng 9 năm 2001, bọn không tặc đã cướp một chiếc Boeing 747 với hàng trăm hành khách trên đó. Bọn chúng đã cảm tử lái chiếc máy bay khổng lồ lao vào tầng thứ 73 của tháp phía Bắc của toà nhà tháp đôi World Trade Center (WTC) giữa thành phố New York, phút chốc khói lửa bừng lên khi hàng trăm ngàn gallons nhiên liệu của chiếc máy bay bị cháy nổ bùng. Khoảng 18 phút sau một chiếc máy bay khác cũng bị không tặc lao vào toà tháp còn lại, thế là cả hai tòa tháp cháy bùng lên trong mù mịt khói lửa và bụi tro. Trên màn ảnh nhỏ người ta chiếu đi chiếu lại cảnh hai chiếc máy bay lao vào toà tháp, rồi cảnh đoàn người lũ lượt hoảng hốt túa chạy trong khói và bụi, cảnh toà tháp đôi đổ sụm xuống, người xem có cảm tưởng như cảnh dàn dựng trong phim ảnh, nhưng đáng buồn thay đó lại là sự thực.
Tấn thảm kịch không chỉ dừng lại ở đó, tại Ngũ Giác Đài (Pentagon) của bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, một chiếc máy bay khác nữa cũng bị không tặc lao vào góc phía Tây Nam của tòa nhà đồ sộ này, nơi thường có khoảng 23.000 người đến làm việc hàng ngày. Lần đầu tiên cảnh tượng chiến tranh, chết chóc, tàn phá xảy ra ngay trên lãnh thổ Hoa Kỳ, ở một thành phố tiêu biểu cho siêu cường Hiệp Chủng Quốc.
Kết quả tại New York, cuộc khủng bố “nóng” đã gây ra cái chết cho 2801 thường dân Hoa Kỳ. 343 người lính Cứu Hỏa và 23 cảnh sát viên của thành phố New York đã can đảm cứu thường dân mắc kẹt trong tòa tháp và đã hy sinh vì nhiệm vụ. Trong đó, ta không thể quên được cha Mychal F. Judge, vị linh mục Tuyên úy của đội cứu hỏa thành phố New York. Khi hay tin có khủng bố, và với nhiệm vụ tông đồ của mình, cha đã theo chân những người lính cứu hỏa xông vào hành lang của Tháp thứ nhất để hòng cứu rỗi các linh hồn của những nạn nhân đang hấp hối. Cuối cùng, chính Ngài lại là nạn nhân đầu tiên được mang ra ngoài... Toà tháp đôi trị giá hàng nửa tỉ đô la phút chốc đổ sụm. Riêng tại Ngũ Giác đài có 184 người chết và 380 bộ (feet) của tòa nhà bị phá hủy. Thêm vào đó là 45 người có mặt trên chuyến bay 93 trên đường từ Newark, N.J, đến San Francisco, CA, đã đâm đầu xuống gần một khu rừng tại Pittsburg, bang Pensylvania.
“LET’S ROLL” (NÀO RA TAY)
Đó là những lời cuối cùng của hai hành khách Mark Bingham và Todd Beamer khi đã quyết định phải phản công chống lại bọn khủng bố không tặc 4 người. Người ta tin rằng hai người này đã tông vào phòng lái, vật lộn với không tặc để chiếc phi cơ không thể bay đến mục tiêu là tòa Bạch Ốc (White House) hay tòa nhà Quốc Hội (Capitol). Ai cũng cho rằng đó là hành động hợp lý, đúng lúc, rất nhiệt tình yêu nước và anh hùng. Họ đã quên thân mình để cứu được bao nhiêu mạng người khác trên mặt đất, tại một trong hai tòa nhà nói trên.
Phản ứng của dân chúng Hoa Kỳ hết sức tức giận vì hành vi tàn bạo dã man của những kẻ chủ trương, do đó chỉ hai tháng sau, mạng lưới Al-Qaida của Osama bin Laden và đồng minh chứa chấp là Taliban của Afghanistan đã bị sức mạnh của không lực Hoa Kỳ xóa bỏ. Mạng lưới khủng bố bị truy tầm và tận diệt khắp nơi. Cả thế giới lên án và hợp tác tiêu diệt khủng bố “nóng” do các phần tử Hồi giáo quá khích chủ trương.
Kỷ niệm một năm ngày tang tóc, Hoa kỳ và thế giới hướng về New York để tưởng niệm các nạn nhân vô tội để nhắc nhở và cảnh giác với hiểm họa khủng bố “nóng” dù đã bị đập tan nhưng chưa hẳn đã chấm dứt. Trùm khủng bố Osama bin Laden vẫn còn là một ẩn số bí mật mà Hoa Kỳ và thế giới đang ngày đêm cố công tìm cho được “dù sống hay chết” như lời khẳng quyết của Tổng Thống Hoa Kỳ George W. Bush.
Nước Mỹ với hơn 200 năm lập quốc, đây là lần đầu tiên có một kẻ thù từ bên ngoài dám tìm đến ngay tại nơi trọng yếu để thực hiện ý đồ khủng bố tàn bạo, một cuộc sát nhân tập thể, thật dã man. Nó đã dấy lên một cao trào yêu nước trong mỗi người dân Hoa Kỳ và sự đồng lòng rằng kẻ ác phải bị trừng trị.
Cộng đồng người Việt Tỵ nạn Cộng sản định cư tại Hoa Kỳ cùng chia xẻ niềm đau thương mất mát với dân chúng Hiệp Chủng Quốc. Kỹ sư Nguyễn ngọc Khang người Mỹ gốc Việt cũng đã thiệt mạng khi đang làm việc với tư cách nhân viên dân sự thuộc Bộ Quốc Phòng HK.
Trong niềm chia xẻ nỗi bất hạnh với dân tộc Hoa Kỳ, người Việt chúng ta bùi ngùi nhìn về quê nhà nơi đồng bào Việt Nam đang lầm than cơ cực trong gọng kềm “khủng bố trắng” của đảng Cộng sản Việt Nam, một hạng người vong bản tôn thờ chủ nghĩa ngoại lai. Lợi dụng cơ hội Hoa Kỳ và thế giới đang bận tâm với bọn khủng bố Al-Qaida nên chúng đã gia tăng đàn áp, khủng bố trắng trợn và tàn bạo thêm đối với những ai đòi tự do và nhân quyền.
Thật thế, với bản chất khát máu dã man, Cộng sản Việt Nam càng siết chặt thêm gọng kềm khủng bố “lạnh” trên các vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo. Thấy thế giới phản ứng không đủ quyết liệt khi chúng giam lỏng Hòa Thượng Thích Quảng Độ chúng bèn đem Lm Tađêô Nguyễn Văn Lý ra trước một phiên tòa quái đản, kết án Người 15 năm tù giam và 5 năm quản chế. Cộng sản còn đi xa hơn qua hành động cướp đất đoạt tài sản của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam như vụ nhà thờ Chính toà Hà Nội, nhà thờ Thái Hà Hà Nội, nhà thờ Loan Lý, nhà thờ Bàu Gốc, Dòng Thiên An, Thánh địa La Vang, Thánh địa Trà Kiệu, đàn áp các giáo dân nhỏ bé khốn khổ đáng thương ở An Truyền và Nguyệt Biều để trả thù vì họ đã dám đứng lên ủng hộ Cha Lý đòi Tự do Tôn giáo và đòi lại miếng đất của nhà thờ Nguyệt Biều đã bị chúng cướp trắng.
Điều đáng buồn là dù bị đàn áp dã man như thế, trắng trợn như thế, con cái bị trù dập khủng bố như thế, tài sản bị cướp bóc như thế, nhưng HĐ/GMVN vẫn chọn lấy thái độ im lặng, dù các vị đã được Đức Giáo Hoàng Gioan PhaoLô Đệ Nhị khuyến khích hãy can đảm “ra khơi”. Không biết các Ngài có khi nào chạnh nhớ đến những đàn chiên đang bơ vơ giữa giông tố bách hại không, có khi nào các Ngài nhớ đến người tù lương tâm Nguyễn Văn Lý đang cô đơn trong bốn bức tường nhà tù lạnh lẽo nơi xứ Bắc xa xôi không ? Hay các Ngài thấy cộng sản cho các Ngài được dự các buổi lễ lạy đông đảo hào nhoáng bên ngoài, được thong dong đi ra nước ngoài gặp gỡï con chiên lưu lạc, để quyên góp về mua xe đời mới sang trọng, quyên góp xây nhà thờ đồ sộ, vô tình hay hữu ý làm bằng chứng cho CS tuyên truyền rằng đã có tự do tôn giáo ở Việt Nam rồi. Các vị quên đi những tài sản CS đã cướp đoạt, đang cướp đoạt thêm và lăm le cướp đoạt nốt, để quên đi những thủ đoạn CS hèn hạ cho xây nhà thờ đồ xộ rồi kiếm cớ vận động thuyên chuyển cha xứ này đi, đưa cha khác mà chúng ưa thích về chiếm ngụ, quên đi những bác bỏ thẳng thừng của cộng sản mỗi khi các Ngài cầu xin chúng để được đi đến các giáo xứ hẻo lánh để làm mục vụ.
“Trước những tấn công tàn bạo của nhóm võ trang Hồi giáo, Đức Tổng Giám Mục Henri Tessier của giáo phận Algers, kêu gọi dân chúng hãy đứng dậy đối kháng Bạo lực”. Đó là những dòng đầu tiên trong bản tin mà Vietcatholic News (ngày 24/8/2002) đã loan dưới tựa đề : Tại Algeria, Giáo Hội kêu gọi dân chúng hãy đối kháng Bạo lực. Ngày 21 tháng 5 năm 1996, 7 đan sĩ Công giáo bị giết chết ở Tibhirine và tiếp theo vào ngày 1 tháng 8 thì Đức Giám mục Claverie bị ám sát. Chịu đựng hết nổi, Đức TGM phải kêu gọi giáo dân đối kháng với người Hồi giáo quá khích. Con giun xéo mãi cũng oằn.
Còn Việt Nam ta thì sao ? Thái độ im lặng trong hoàn cảnh như hiện nay, dù biện bạch cách nào thì cũng chỉ thể hiện một thái độ khiếp nhược, một thái độ đồng lõa với sự ác. Hình ảnh HĐ/GMVN hiện nay chẳng khác nào có một bọn cướp xông vào nhà phú hộ kia, trói con cháu thanh niên trai tráng trong nhà, rồi ra tay cướp bóc từ đồ tế nhuyễn đến của riêng tây, cụ già phú hộ vì già yếu được chúng để ngồi trên ghế không cần trói tay hay bịt mắt. Cụ phú hộ cho đó là đặc ân và cám ơn rối rít vì cho là bọn cướp còn nhân đạo chán ! Thế rồi có một vài thanh niên con cháu cụ thì thầm muốn xông ra đối địch với quân cướp để lấy lại tài sản thì bị cụ giả lơ không nghe, không thấy và đôi khi còn mắng át con cháu rằng đừng làm gì để rồi chúng lấy chán thì chúng sẽ trả lại, chống cự chúng lỡ chúng giết cả ta thì sao ?!!
Đó, cái nhân đạo có điều kiện của cộng sản là như thế đó, sự khủng bố lạnh của cộng sản đã tiến hành từ lâu khiến nhiều đấng bậc đang trong vòng dây oan nghiệt mà cứ tưởng được thong dong không vướng bận, không trở ngại nào, các vị cứ im lặïng thì bản thân được thong dong nhưng cuối cùng tài sản của cụ già phú hộ còn gì ? Con cháu sau này sinh sống ra sao ? Có lẽ đó không phải là trách nhiệm của cụ, của bậc chủ gia đình hay sao ?
Trong bối cảnh thế giới chống khủng bố “nóng” như hiện nay, thật khó cho chúng ta lên tiếng đánh động chú ý của thế giới đối với sự khủng bố “lạnh” của CSVN, nhưng khó cách mấy chúng ta vẫn phải làm, chúng ta phải làm bằng hết cả tâm huyết, bằng hết cả trí óc và bằng lương tâm công giáo của mình, chúng ta cứ làm và dâng lên Thiên Chúa với tất cả tấm lòng, chắc chắn Ngài sẽ không nỡ chối từ, mà sẽ can thiệp như khi xưa Ngài đã ban cho dân Israel một vị cứu tinh là Mai-sen, để đưa dân tộc Do Thái thoát khỏi Ai Cập, vượt qua eo biển và đến được đất hứa.
Một điều cực kỳ quan trọng và nghiêm trọng mà chúng ta và cả thế giới tự do phải hiểu rằng: “Cộng sản giết người luôn luôn không chảy máu” !
Bao giờ ta mới có được một cha “Mychal F. Judge” của Việt Nam, dám xông vào lửa đỏ chỉ để cứu người, mà không màng đến thân mình. Một Todd Beamer hay Mark Bingham, quên đi mạng sống của mình, vật lộn với Cộng sản vô thần để không cho chúng thực hiện được ý đồ tiêu diệt Tôn giáo, nhất là Giáo hội Công giáo VN. Biết tìm đâu cho được một Tổng Giám Mục Tessier cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, là người dám hô hào giáo dân đòi lại Tự do Tôn giáo và Nhân quyền đích thực cho Việt Nam.
Trần Việt Yên
Viết cho LTCG nhân ngày tưởng nhớ biến cố 9-11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét