11.5.08
NHỚ MẸ
Hăm sáu năm rồi con mất mẹ
Lòng còn đau nhói những ngày xưa
Gánh khoai trĩu nặng bờ vai mỏng
Nắng đổ mồ hôi mắt mẹ mờ
Chinh chiến con đi khiến mẹ buồn
Thằng ba, thằng bốn chúng đi luôn
Hòn tên mũi đạn làm sao tránh
Mẹ vẫn nguyện cầu xin Chúa thương
Hoà bình vừa tới thằng tư chết
Đau xót âm thầm nuốt lệ rơi
Con với thằng ba vào tù ráo
Mẹ buồn lê kiếp sống đơn côi
Sáu năm tù trải Nam ra Bắc
Đau đáu lòng con nhớ mẹ già
Thui thủi sớm hôm trên đồng vắng
Sắn khoai đắp đỗi tháng ngày qua
Con về mắt mẹ đượm buồn hơn
Chuyện của riêng con, mẹ tủi hờn
Mẹ bệnh bao ngày nhưng vẫn dấu
Sợ rằng không gặp các con thương
Con về mẹ cũng chẳng làm phiền
Lội bộ Hùng Vương đến Bảy Hiền
Mẹ tự lần mò đi khám bệnh
Lần hồi đau đớn cứ triền miên
Oái oăm định mệnh mẹ ung thư
Cuộc sống từ nay đếm khắc giờ
Con bận kéo cày cơm với áo
Mỗi tuần nuôi mẹ một ngày tư
Sáu tháng con về mẹ mất đi
Lòng con đau đớn phút phân ly
Cầm tay bịn rịn giờ ly biệt
Mất mẹ mà con chẳng hiểu gì
Thoắt đã phần tư thế kỷ rồi
Bôn ba đất khách chốn quê người
Mỗi mùa tháng sáu con đều khóc
Giỗ mẹ tâm nhang thắp ngậm ngùi
Trần Việt Yên ,
Ngày Lễ Mẹ 11 tháng 5 năm 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét